Đi sâu vào các câu chuyện làm sao dân và quân Đông Lào khai thác thành công những mỏ nhôm trên không của Cờ Hoa, chúng ta có thể thấy rằng khoa học kỹ thuật chỉ là một yếu tố, chứ không phải là tất cả.
“Đời sẽ cho bạn trái chanh, bạn có thể lấy trái chanh đi pha nước chanh hoặc dùng trái chanh để ném rơi B-52, chứ giờ trong tay có gì mình chơi cái đó thôi” – Một vị Đại Tướng của Đông Lào đùa vui khi được hỏi rằng họ đã vượt qua khó khăn về phương diện lạc hậu công nghệ như thế nào – “Lúc đó chúng tôi học hỏi nhiều công nghệ từ Gấu Quốc, tôi phải công nhận họ là bậc thầy về lĩnh vực đó. Nhưng khi nói về kĩ năng liệu cơm gắp mắm thì họ gọi chúng tôi là Thầy”.
“Chúng tôi phá đường băng thì họ cất cánh ngoài đồng, chúng tôi gây nhiễu radar thì họ canh bằng mắt, chả hiểu kiểu gì luông….” – Một kỹ thuật viên Cờ Hoa bức xúc nhớ lại. “Đến nỗi đã bay ban đêm, gây rối loạn tần số radar mà máy bay của họ vẫn mò ra, không thể hiểu nổi”
“À lúc đó là tôi đoán bừa đấy, y như đánh con lô, thế mà trúng thật” – Bác Bảy Phi Công chia sẻ – “chả hiểu sao đánh lô toàn trật, mà bắn máy bay lại trúng =)))”